"Tuổi thơ dữ dội" - Tác giả: Phùng Quán
Tôi còn nhớ như in lần đầu tiên cầm cuốn “Tuổi thơ dữ dội”, khi lật giở những trang đầu để rồi nước mắt rơi như không thể cẩm được. Và đến hôm nay, lần thứ 3 đọc lại, nước mắt vẫn cứ rơi nhòe trên từng trang sách của Tuổi thơ các em Vệ quốc đoàn.
Tôi khóc khi em Mừng đã cố giữ thật chặt những lá cây em tìm được, chỉ để mong một ngày gặp lại mẹ, đưa nó cho mẹ em để mẹ em chữa bệnh hen suyễn.
Tôi khóc khi Vịnh sưa bị bọn giắc bắn chết và treo thân thể em lên, nhưng em “đứng sừng sững trên đầu bọn giặc nước! Em đứng để làm chuẩn cho các đồng chí bắn trúng, và để nhìn chúng ta chiến đấu"….
Tôi khóc khi anh Đồng râu bị chết thảm hại trước bọn giặc, chỉ vì em Kim điệu không chịu nổi những trận đòn của quân giặc mà khai báo hết mọi chuyện, dẫn đường cho giặc đánh lại nước mình...
Tôi khóc khi tiếng hát của Quỳnh sơn ca bật lên giữa chiến trường, khi em quyết định không trở về với gia đình mà ở lại chiến trường, và em đã mãi mãi nằm lại nơi đó, trong nỗi tiếc thương và bao đau đớn của đồng đội.
Tôi khóc và thương phục trước tấm lòng của cậu bé Lượm trong những ngày em ngồi tù, người đã cứu Thúi, cứu Lép sẹo, người đã làm những điều mà đồng đội của em không dám làm, em đã biến thù hận thành yêu thương.
Tôi đã không ghìm nổi giọt nước mắt của mình khi Mừng bị nghi oan. Để rồi khi đọc đến những trang viết cuối cùng, trước khi chết, em vẫn cố nói yếu ớt nhưng rành rọt: "Anh ơi, anh đừng nghi em là Việt gian nữa anh hí". Đó là lời cầu xin khẩn thiết cuối cùng của người chiến sĩ thiếu niên vừa tròn 13 tuổi đời. Và trong khoảnh khắc ấy, tim tôi như có ai bóp chặt, nghẹn lòng đau đớn. Nước mắt cứ tuôn rơi!
Tôi không phải là giáo viên dạy văn, càng không phải là một nhà phê bình văn học nhưng tôi chỉ muốn chia sẻ cùng với bạn những dòng cảm xúc của tôi khi đọc xong cuốn sách này. Cuốn sách cùng các cậu thiếu niên quả cảm ấy đã cho tôi những bài học quý giá, giúp tôi biết sống, biết nghĩ và biết hành động một cách sâu sắc hơn.
"... Tuổi thơ dữ dội không phải là một câu chuyện cổ tích, mà là một câu chuyện có thật ở chốn trần gian, ở đó những con người tuổi nhỏ đã tham gia vào cuộc kháng chiến chống xâm lược bảo vệ Tổ quốc với một chuỗi những chiến công đầy ắp ly kỳ và hấp dẫn. Đọc Tuổi thơ dữ dội chính là đọc lại một phần lịch sử tuổi thơ Việt, thấm đẫm xúc động, cảm phục và tự hào..." (Nguyễn Trọng Tạo).
Bạn hãy đọc đi để thêm trân trọng cuộc sống của chúng mình ngày hôm nay!
NGUYỄN HOA – GIÁO VIÊN ĐỊA LÍ